-Lục Dật Tiêu? - Trần Diệc Nhiên không nhịn được mà "phốc" bật cười một tiếng:
-Hắn không có can đảm làm thế đâu.
-Bằng không thì có thể là ai chứ? - Điềm Tâm đôi mắt mơ màng, nghiêm túc nói:
- Vậy chắc không đến nổi là bố cậu ấy, Thẩm Mặc Trần đâu nhỉ?
Trần Diệc Nhiên vẻ mặt sửng sốt một chút, chợt nhớ tới khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông kia, khóe miệng hơi há ra sau đó lắc lắc đầu nói:
-Khả năng đi bắt Lục Dật Tiêu là khá lớn đấy.
-Anh à, sao anh có thể thay đổi lập trường nhanh như vậy? - Điềm Tâm lắc đầu khó hiểu nhìn hắn.
-Đến sẽ rõ. - Trần Diệc Nhiên ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, dùng sức đạp mạnh chân ga bên dưới, chiếc xe liền nhanh chóng phóng đi.
Đến trước cửa ra vào khách sạn Champs Elysees, Trần Diệc Nhiên để Điềm Tâm xuống, có chút không yên lòng mà hỏi:
-Muốn anh vào cùng không?
-Không cần. - Điềm Tâm khoát tay:
-Chuyện này là chuyện riêng của cậu ấy, nên hẳn không muốn ai biết đâu, mình em vào là được rồi.
-Em chắc chứ? - Trần Diệc Nhiên hỏi lại thêm lần nữa.
-Ai da, anh lo lắng cái gì, có Thẩm Tâm ở đây, vả lại cũng không phải bắt quả tang anh, sốt sắng cái gì chứ? - Điềm Tâm buồn cười nhìn bộ dạng lo lắng của Trần Diệc Nhiên, buột miệng nói.
Trần Diệc Nhiên nghe cô nói thế liền bật cười, nhìn xung quanh rồi nhanh chóng hôn nhẹ lên gương mặt cô một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730931/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.