- Em đừng nên lo lắng những chuyện này - Trần Diệc Nhiên có chút buồn cười nhìn cô - Tại sao lúc trước không tim không phổi giờ này lại cân nhắc nhiều chuyện thế?
- Em không thể mãi là đứa con nít không tim không phổi được. - Điềm Tâm chun mũi nhìn Trần Diệc Nhiên nói - Không phải em nỗi lực nghĩ theo suy nghĩ của anh sao?
- Em ấy, làm tốt chuyện của mình là được ròi.
Trần Diệc Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, quay đầu vừa vặn nhìn thấy phục vụ bưng pizza đã nướng chín đến, vậy nên nói sang chuyện khác:
- Đồ ăn của em đến rồi.
Hai mắt Điềm Tâm lập tức tỏa sáng, cô đã đói đến mức da bụng dính da lưng rồi, lúc này rốt cuộc cũng có thể ăn.
Trần Diệc Nhiên ngồi đối diện với Điềm Tâm, nhìn bộ dạng cô ăn như hổi đói nhịn không được mà cong khóe môi, buồn cười nói:
- Em ăn từ từ thôi, không ai tranh với em.
- Vâng vâng.
Điềm Tâm tùy tiện gật dầu, vừa nhét đồ ăn vào trong miệng.
- Ồ, Trần Diệc Nhiên ai vậy?
Một giọng nói nam đột nhiên vang lên trên đầu Điềm Tâm.
Điềm Tâm ngẩng khuôn mặt đang ngậm đầy thức ăn lên nhìn, là một thanh niên đeo kính, ừm nói thế nào nhỉ... Tướng mạo khá giống nhân viên kỹ thuật.
Anh chàng kia thấy Điềm Tâm ngẩng đầu thì liếc sang đánh giá một chút, nhìn má cô đã phồng lên không nhịn được mà bật cười:
- Cô gái nhỏ này làm sao vậy, vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730906/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.