Trong khoảng thời gian ngắn Điềm Tâm không kịp lấy lại tinh thần, cứ như vậy sững sờ nhìn Tô Việt hồi lâu, sau đó mới chần chờ hỏi:
- Ý tớ là... Tại sao cậu lại xách theo đàn vi-ô-lông xuất hiện ở đây? Không phải là đứng cạnh bên giúp đỡ chứ.
- Đúng thế.
Tô Việt nhìn Điềm Tâm cười cười, sau đó giải thích nói:
- Bình thường khách đến quán yêu cầu phục vụ đàn vi-ô-lông cũng không phải nhiều. Ngày nhiều nhất cũng bốn năm đôi. Hôm nay tính cả mọi người đã là thú tư rồi. Sư phụ kéo đàn vi-ô-lông không đủ nên tớ đến đây.
Giọng nói cậu ta dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Thế nhưng không cần lo lắng, tớ chơi đàn vi-ô-lông cũng tính là chuyên nghiệp, không phải đến làm cho đủ số lượng đâu.
- Hơ... - Điềm Tâm quay đầu nhìn Trần San San, lại nhìn Tô Việt một chút, cẩn thận từng ly từng tí mở miệng - Chuyện đó... Vừa rồi nhân viên phục vụ order có nói với cậu gì không?
- Nói cái gì? - Tô Việt trừng mắt nhìn Điềm Tâm đang cười hì hì, sau đó bừng tỉnh nói - A, đúng rồi, anh ta nói trong phòng bao có một đôi tình nhân muốn nghe đàn vi-ô-lông, còn là một đôi đồng tính nữ...
Trần San San lập tức cụp ánh mắt của mình, đưa tay đánh Điềm Tâm một cái, ảo não nói:
- Đều là cậu, hại tớ khó dữ được danh tiết.
- Chuyện đó... Cậu sẽ không tin chứ? - Điềm Tâm nhìn Tô Việt, nhỏ giọng nói lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730850/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.