Điều này, đến phiên Trần Diệc Nhiên có biểu cảm như ăn phải rồi.
Nhân viên phục vụ vẫn còn khiếp sợ chưa lấy lại tinh thần. Đầu năm nay tuy rằng có nghe đến đồng tính luyến tái, thế nhưng đây là lần đầu tiên anh ta gặp phải, không e dè mà thừa nhận mình.
Hai cô gái nhỏ "lưỡng" này, anh ta cẩn thận nhìn thoáng qua. Ừ, một người lớn lên môi hồng răng trắng, đôi mắt trong suốt, một người kiều diễm ướt át, ánh mắt lưu chuyển.
Vừa rồi không nói còn chưa thấy, hiện tại đã nói hình như... Quả thật là một động tác không bị cản trở, rất có khí khái đàn ông, một người khác lại khả ái, y như con chim non khép vào người, xác thực... như là một đoi.
- Có thể để người đến kéo đàn?
Điềm Tâm nhìn nhân viên phục vụ hỏi thêm một tiếng.
- Ơ... Có thể... Có thể... Tôi sẽ đi gọi...
Nhân viên phục vụ khi dường như mới tỉnh khỏi mộng, nhìn Điềm Tâm liên tục gật đầu, xác nhận xong thực đơn thì anh như chớp chạy đi.
Trần San San cũng khôi phục tinh thần, không chịu nổi đẩy Điềm Tâm ra khỏi người mình, sau đó nói:
- Vì sao muốn nghe đàn vi-ô-lông lại nói tớ với cậu là đồng tính chứ?
- Vậy thì sao? - Điềm Tâm nhìn Trần San San và Trần Diệc Nhiên có ánh mắt giống nhau thì trừng lớn hai mắt - Vì chúng ta là đồng tính thì xem như anh ấy là người thân của bọn mình, cũng được mà.
- Tớ khinh - Trần San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730849/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.