- Đã thi xong rồi, hỏi thì có gì tốt nữa. - Trần Diệc Nhiên trầm mặc một lát, sau đó giọng nói trầm thấp nhìn cô ấy đáp trả - Không đậu kì thi này thì cũng là số phận rồi, anh hỏi cũng như không.
- Ù uôi, em thua. Mấy hôm trước anh cũng đâu nói như vậy.
Trần San San lập tức trừng mắt với Trần Diệc Nhiên, sau đó xoay người nhìn Điềm Tâm nói:
- Tớ nói với cậu, mấy ngày hôm trước anh của tớ đều nói với tớ rằng: kỳ thi này mà thi không tốt thì không con quan hệ gì nữa, à, đúng rồi, em cảm thấy đề này khó không, bạn học của em có thấy khó không, giáo viên của em có thấy khó hay không. Tớ đi anh ấy đều đuổi theo, bây giờ lại nói qua được kì thi hay không là số phận, anh đùa em sao?
Trần Diệc Nhiên nhìn Trần San San đầy khói súng thì mặt đầy hắc tuyến, nửa ngày sau rốt cuộc mới miễn cưỡng nói ra một câu:
- Vậy em cảm thấy môn thi cuối cùng này có khó không?
- Đừng hỏi em.
Trần San San khoan tay lại, nhìn Trần Diệc Nhiên lại nói:
- Anh cũng không chỉ có một người em gái là em. Ừ. Điềm Tâm cũng ở đây đấy, anh thân là anh trai, có phải nên quan tâm thành tích của Điềm Tâm không? Giải thoát cho em.
Trong xe, bầu không khí càng nên ngột ngạt. Trần Diệc Nhiền liếc nhìn Điềm Tâm qua gương chiếu hậu. Cô đang cúi đầu nghịch điện thoại, giống như không hề quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730838/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.