- Ài, cũng thế, còn có thể thế nào.
Trần San San nhếch miệng, có chút bất đắc dĩ nhìn Điềm Tâm nói:
- Có lẽ cậu không biết, anh của tớ mấy ngày này còn khẩn trương hơn cả bố mẹ tớ. Mỗi ngày tớ thi xong một môn anh ấy đều muốn đuổi theo để hỏi, thế nào, thế nào, cảm thấy thế nào, bài có khó không các kiểu. Tớ phiền anh ấy muốn chết rồi.
- Anh của cậu?
Điềm Tâm hởi sửng sốt một chút, trong đầu thoáng lên một hình bóng đã lâu không gặp.
- Đúng vậy.
Trần San San gật đầu, vẻ mặt lặng yên nhìn Điềm Tâm nói:
- Thật không biết anh ấy bị tất xấu gì, đột nhiên bắt đầu đặc biệt đến việc học của tớ, lúc nào cũng đuổi theo tớ hỏi thi thế nào, còn hỏi tớ cậu thi ra sao, có thể được điểm cao không, mấy ngày thi đại học này, xem ra so với tớ, anh ấy càng như con kiến bò trên nồi chảo nóng ấy.
- Ha ha.
Điềm Tâm cười có chút chua xót, quả nhiên Trần Diệc Nhiên cũng không bất công với em gái, mỗi ngày đều quan tâm thành tích của cô ấy như vậy.
- Ôi, hôm nay thi xong tôi xem như được giải thoát rồi. - Trần San San cảm thấy mấy ngày nay cực khổ không thể tả - Tớ với cậu từng nói, nếu không thi đậu đại học khẳng định sẽ bị anh trai tớ hành hạ, mỗi ngày đuổi theo tớ để hỏi, làm tớ cũng phải khẩn trương lên.
- Không biết, cậu nhất định có thể thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730836/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.