- Cậu thì ngày nào cũng đều có thể nhìn thấy Lục Dật Tiêu, còn tớ đã lâu không gặp được anh Nhiên.
Điềm Tâm nhịn không được ai oán với Thẩm Tâm:
- Từ đêm 30 tết đó tới giờ, đã qua nửa tháng nhưng trước sau vẫn không gặp được anh ấy.
- Anh ta không tìm cậu, thì cậu có thể đi tìm anh ta
Thẩm Tâm bất đắc dĩ nói với cô:
- Nếu có thể làm cho Lục Dật Tiêu biến khỏi mắt tớ một thời gian, tớ rất vui mừng đấy, nhiều năm thấy anh ta như nhìn ông già đến nỗi thẩm mỹ của tớ cũng kém đi rồi.
Đôi mắt trong veo của Điềm Tâm nhìn thật lâu vào Thẩm Tâm, sau đó lấy điện thoại ra nói:
- Cậu nói lại lần nữa, tớ phải đem ghi âm lại cho anh Tiêu nghe mới được!
- Không cần phiền phức như vậy, ngày nào tớ cũng ở trước mặt anh ta nói một lần.
Thẩm Tâm cười nhạo Điềm Tâm, còn chưa kịp nói tiếp đã nhìn thấy trước mắt, thầy chủ nhiệm xông vào lớp, bước nhanh tới chỗ Điềm Tâm, nhanh như chớp chộp lấy điện thoại trong tay cô đi mất.
- Thầy Từ...
Điềm Tâm quay phắt lại, trợn mắt há hốc mồm nhìn thầy chủ nhiệm đứng bên cạnh mình.
Lớp học vừa mới còn có chút ồn ào đã lập tức im lặng, toàn bộ ánh mắt đều phóng thẳng tới chỗ Điềm Tâm và Thẩm Tâm.
- Lúc trước thầy đã nói gì? Cấp ba cấm mang điện thoại đến trường học! Em còn không nghe lời, lén lút đưa mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730823/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.