Trần Diệc Nhiên sững sờ, nhìn vẻ mặt nghi hoặc của của Điềm Tâm, trầm mặc một lát, sau đó khóe môi nở một nụ cười đẹp đẽ nói:
-Xem ra, có lẽ phải cho em cảm giác chân thật hơn một chút nhỉ?
-A? - Điềm Tâm không rõ hàm ý trong lời nói của hắn, mở trừng hai mắt nghi ngờ nhìn hắn.
Trần Diệc Nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt Điềm Tâm, hơi cúi người, khuôn mặt thanh tú của hắn càng lúc càng gần cô hơn. Điềm Tâm có thể cảm nhận hơi thở vừa ấm áp vừa lành lạnh của hắn, cảm giác rất dễ chịu.
Đôi mắt đen láy sâu thẳm của Trần Diệc Nhiên chợt sáng lên, chăm chú nhìn Điềm Tâm. Lúc chóp mũi của hắn sắp chạm vào Điềm Tâm, cô cảm thấy như tim mình muốn bay ra ngoài vậy.
-Anh...anh làm gì vậy? - Điềm Tâm không hiểu mà cảm thấy hồi hộp, há miệng lắp bắp.
-A...
Chóp mũi Trần Diệc Nhiên khẽ chạm vào mặt cô, sau đó tay hắn thò lên trên đầu cô mà lấy xuống một cái lông chim, mỉm cười nói:
-Trên đầu em có cái này, anh giúp em lấy xuống...
Điềm Tâm nhìn chiếc lông chim Trần Diệc Nhiên đang giơ trước mặt, mở trừng hai mắt, trong lòng có chút thất vọng.
Cô tưởng rằng...Trần Diệc Nhiên đang muốn...
Trần Diệc Nhiên thấy trong mắt cô nỗi thất vọng, nở một nụ cười trên khóe môi, giọng mê hoặc trầm thấp hỏi thăm:
-Sao vậy? Em cho rằng anh định hôn em sao?
Điềm Tâm cắn nhẹ môi...Cô đúng đang nghĩ như vậy...
-Đã đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730765/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.