Sau hơn hai mươi ngày nghỉ đông, Điềm Tâm ở chỗ Trần Diệc Nhiên điên cuồng học thêm thì hai tuần lễ sau cũng tới lúc đón năm mới. Hôm 30 tết, ba mẹ Điềm Tâm mang theo một đống quà tặng tới nhà Trần Diệc Nhiên, đầu tiên là khen ngợi công sức của Trần Diệc Nhiên, tiếp theo là cảm ơn Trần Diệc Nhiên và cuối cùng là thay mặt Điềm Tâm chân thành xin lỗi vì đã gây thêm phiền toái cho anh.
Điềm Tâm ngồi trong phòng khách nhìn thấy ba mẹ của mình và Trần Diệc Nhiên bước vào như đôi bạn bè thân thiết gặp gỡ nhau, lập tức trên trán của cô chảy mồ hôi ròng ròng. Quả nhiên chủ tịch Mao nói đúng, không có thực tế thì không có quyền lên tiếng.
Ba mẹ cô cảm thấy con gái nhà mình đang làm phiền Trần Diệc Nhiên, mà chưa từng nghĩ tới thời gian con gái nhà mình ở chỗ này thành ra cái dạng gì rồi!
Điềm Tâm tức giận trong lòng, căn bản là bọn họ bị bộ dạng giả nhân giả nghĩa của Trần Diệc Nhiên lừa gạt hết rồi! Tên gia hỏa này mỗi ngày cứ bảy giờ sáng đều bắt cô rời giường, nếu cô không dậy nổi thì anh ấy liền thẳng tay nhấc chăn của cô lên!
Là nhấc cái chăn lên đó! Người nào mất trí rồi mới làm ra được chuyện này!
Mùa đông trời lạnh khắc nghiệt, mặc dù trong phòng mở điều hòa nhưng lúc chăn bay ra khỏi người thì trong nháy mắt đó, cái khí lạnh như băng lại ập vào người làm cho cô không chịu được liền rời giường chạy theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730728/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.