Điềm Tâm nhìn qua danh sách, thuận miệng hỏi:
- Quà cho anh Tiêu là tiểu Thi chuẩn bị ư?
Thẩm Tâm nghiêm túc ghi ghi chép chép lại danh sách, gật đầu nói:
- Đúng vậy, gia hỏa này làm cho người ta đau đầu, tớ vừa nghĩ tới nhiều năm sau tặng quà cho các cậu đã thấy một thế giới u ám vây quanh rồi.
Điềm Tâm hơi nghiêng đầu nghĩ ngợi, sau đó chợt nói:
- Tớ không biết có nên tặng cho Trần Diệc Nhiên hay không nữa...
Thẩm Tâm ngẩng đầu, cười giảo hoạt với cô, sảng khoái nói:
- Tặng thì tặng, vì sao lại không? Dù gì ở trong nước lễ này cũng bị bọn họ biến thành lễ tình nhân.
Điềm Tâm nhìn vào bên trong cửa hàng bán vật phẩm, bắt đầu giống như Thẩm Tâm sầu muộn.
Thẩm Tâm vô tình đưa mắt đặt vào áp phích quảng cáo nhà cửa, một chủ ý nổi lên trong lòng:
- Tớ có ý này, xem cậu có dám làm hay không, tục ngữ có câu càng nguy hiểm, phần thưởng càng lớn. Điềm Tâm, cậu có dám chơi một ván mạo hiểm không?
Điềm Tâm lập tức chờ mong hỏi cô:
- Ý kiến gì?
- Cậu mặc bộ đồ thỏ bông, sau đó chui vào một chiếc hộp, đóng thành gói quà, viết một tờ giấy ghi là " Mời thưởng thức", tớ không tin Trần Diệc Nhiên không động lòng!
- Thật vậy sao?
Điềm Tâm kinh ngạc nhìn Thẩm Tâm, gật đầu nói:
- Được, tớ sẽ làm vậy!
Mặt Thẩm Tâm đen lại:
- Này... tớ nói giỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730642/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.