Chỉ là không nghĩ đến Trần Diệc Nhiên lại quen biết với thầy chủ nhiệm.
Điềm Tâm vừa ăn món cay Tứ Xuyên vừa nghiêm túc tự hỏi không biết bước tiếp theo nên làm gì.
Trần Diệc Nhiên ngồi đối diện với Điềm Tâm, nhìn cô đang đưa đũa về phía những món cay trong bàn, thế nhưng trong khoảng thời gian ngăn lại ngẩn người.
Mãi đến khi tinh thần của Điềm Tâm phục hồi lại, phát hiện Trần Diệc Nhiên đang nhìn mình chằm chằm thì mới mở miệng nói:
- Anh Nhiên, anh nhìn gì thế?
- Không có gì.
Trần Diệc Nhiên thu lại ánh mắt kinh ngạc của bản thân. Rất bình tĩnh mà lấy ly nước hớp một ngụm, lại nhìn Điềm Tâm hỏi:
- Không biết em có thể ăn cay đến vậy đấy, ăn nhiều ớt như vậy thế nhưng lại không than cay.
- Ồ?
Điềm Tâm ngạc nhiên, vừa rồi cô có ăn ớt sao? Trong đầu cô vừa xuất hiện suy nghĩ này thì bỗng thấy miệng mình bỏng rát, hai hàng nước mắt khong tự chủ mà rơi xuống.
Điềm Tâm vội cầm lấy chén trà trên bàn, uống một hơi cạn sạch. Cảm giác nước chanh lạnh không thể nào ngăn được cảm giác cay hiện tại, chỉ cảm thấy cổ họng mình như đang bốc lửa.
Điềm Tâm lại muốn uống thêm một chút đồ lạnh. Sau đó trực tiếp đưa tay ra lấy tới ly nước trước mắt anh, sau đó cảm giác buồn bực mới dần vơi đi.
- Sao anh không sớm nói với em chứ, hại em ăn nhiều ớt như vậy.
Điềm Tâm cay đến mức nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730560/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.