- Vậy thì thật tốt, buổi tối Điềm Tâm nhà dì cũng phải về thành phố Z. Dì mới nói chuyện điện thoại với bố Điềm Tâm, ngày mai hai chúng ta phải ở lại thành phố N họp. Cháu về thành phố Z thì thuận đường đưa Điềm Tâm về giùm dì nhé, để dì với bố nó khỏi mất công chạy tới chạy lui.
Mẹ Điềm Tâm tiếp tục cười nói, bộ dáng rất hiền lành.
Trần Diệc Nhiên ngẩn người một chút, đôi mắt tĩnh mịch quét về phía Điềm Tâm.
Hiển nhiên Điềm Tâm còn kinh hãi hơn cả Trần Diệc Nhiên, cô sợ run đến nửa ngày sau mơi kịp phản ứng, cau mày hét lên:
- Mẹ. Sao hai người lại như thế!
- Đứa nhỏ này, nói cái gì vậy?
Mẹ Điềm Tâm trừng mắt với cô một cái, sau đó tiếp bộ dáng tươi cười với Trần Diệc Nhiên, bà nói:
- Anh họ Trần của con cũng định về thành phố Z đấy, thuận đường đi cùng sẽ không phiền đâu, phải không?
- Vâng, không phiền ạ.
Trần Diệc Nhiên cũng cười cười.
- Con không muốn, con không ngồi xe anh ấy đâu.
Điềm Tâm tỏ vẻ quật cường nhìn Trần Diệc Nhiên. Dựa vào cái gì mà anh ấy có thể có thái độ như nước chảy bèo trôi như thế chứ, giống như có chuyện tốt gì xảy ra vậy. Cô mới tỏ tình với anh, buổi tối lại ngồi chung xe trở về thành phố Z, như vậy cô sẽ rất lúng túng.
- Đứa nhỏ này, tính tình kiểu gì vậy?
Mẹ Điềm Tâm tiếp tục trừng mắt với cô, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730537/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.