Trần Diệc Nhiên không nói lời nào, cứ như vậy nhìn cô cười cười. Điềm Tâm bị anh nhìn có chút chột dạ, không tự chủ mà cúi đầu.
- Đi thì đi.
Cuối cùng cô cũng nghe thấy anh thở dài một hơi rồi đồng ý.
- Thật tốt quá, vậy anh họ ngủ ngon.
Điềm Tâm nhảy nhót, vọt đến trước mặt Trần Dược Nhiên, ôm anh một cái thật chặt, sau đó cũng chạy trở về phòng trọ.
Trần Diệc Nhiên mỉm cười, bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục quay về sô pha đánh máy.
Sáu giờ sáng hôm sau, Điềm Tâm tỉnh dậy đúng giờ, trở mình một cái bước xuống giường, xỏ dép lê, cẩn thận từng chút mở cửa phòng. Ừm, bên ngoài gian phòng không có bất kì động tĩnh nào, có lẽ anh họ chưa rời giường.
Cô rón rén xuyên qua phòng khác, chạy đến trước máy giặt ở ban công, mở cửa máy giặt ra, bên trong rỗng tuếch.
Ơ... Quần nhỏ của cô đâu rồi? Đầu Điềm Tâm đầy dấu chấm hỏi.
- Dậy sớm vậy.
Một giọng nói ôn hòa vang lên sau lưng cô, Điềm Tâm quay đầu lại thì nhìn thấy Trần Diệc Nhiên ăn mang chỉnh tề nghiêng người dựa vào cửa phòng ngủ, đang cười cười nhìn cô.
- Vâng... Đúng vậy ạ...
Điềm Tâm gật đầu, sau đó chỉ tay về phía máy giặt.
- Chuyện kia... Chuyện kia...
- Đêm qua đã giặt xong rồi, sáng nay anh đã mang đến đặt trên giường cho em rồi.
Trần Diệc Nhiên thuận miệng trả lời sau đó bước vào phòng bếp.
- Vâng.
Điềm Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730464/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.