Nửa ngày sau, rốt cuộc anh cũng nghe thấy tiếng đáp trả thật nhỏ như tiếng muỗi hừ lạnh vậy:
- Vâng.
- Chuyện đó hay là... Anh đưa bộ đồ em thay ra đi giặt rồi hong khô nhé?
Trần Diệc Nhiên đột nhiên có chút buồn bực, trong nhà có máy giặt, tại sao anh lại không nghĩ đến điều này chứ.
- Em... Để em tự làm...
Điềm Tâm lập tức quẫn bách không nhịn được, cô nhanh chóng cởi chiếc quần nhỏ kia ra, một lần nữa mang vào áo ngủ của Trần Diệc Nhiên, bước ra.
Ngoài cửa phòng, Trần Diệc Nhiên còn đứng đấy, đôi mắt mở lớn nhìn đầu Điềm Tâm, tự cười một cái, nói với cô:
- Đã 11:30 rồi, giặt lúc này đoán chừng phải nửa đêm một xong.
- Chuyện anfy... Ngày mai em sẽ mặc.
Điềm Tâm ngay lập tức muốn khóc, xem ra đêm nay cô thật sự phải ngủ truồng rồi.
- Ừ.
Trần Diệc Nhiên hơi nghiêng người, nhìn Điềm Tâm một cái rồi chạy lên sân thượng, sau khi lấy quần áo thay ra của cô, thuần thục bỏ vào máy giặt thì nhấn nút, sau đó thấp giọng hỏi:
- Em thường xuyên làm công việc nội trợ chứ?
- Dạ?
Điềm Tâm ngẩng đầu nhìn Trần Diệc Nhiên, sửng sốt một hồi mới gật đầu:
- Đúng vậy, bố mẹ em thường không ở nhà.
- Cô chú... Thật sự rất bận.
Trần Diệc Nhiên nghĩ đến bố mẹ Điềm Tâm, hơi nhíu mày nói:
- Một cô gái nhỏ ở nhà không sợ sao?
- Em...
Điềm Tâm vừa định nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730462/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.