- Không phải.
Trần Diệc Nhiên hơi nghiêng đầu, nhàn nhạt liếc nhìn bà chủ tiệm áo quần một cái, sau đó ánh mắt nhìn một vòng khắp tiệm, không nhịn được mà nhíu chặt lông mày.
Trong tiệm chủ yếu toàn là đồ nội y, màu sắc hoa văn có chút trêu người, kiểu dáng mới lại còn bại lộ. Giống như... Không thích hợp để Điềm Tâm mặc.
Tô Tiểu Ngư nhìn đôi lông mày Trần Diệc Nhiên nhíu chặt, trong đầu thầm suy nghĩ, không phải là mua cho bạn gái chứ? Nhưng anh ta nói là không có bạn gái mà? Cũng có thể là mua cho vợ...
- Anh này là mua cho vợ sao? Anh thích mẫu nào không?
Tô Tiểu Ngư vội vàng lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn không chịu lỗ, tiếp tục kiên trì không ngừng hỏi thăm.
- Cũng không phải thế.
Trần Diệc Nhiên trả lời ngắn gọn, ánh mắt rốt cuộc cũng dừng lại ở một bộ nội y trẻ con nằm bên trong góc. Tô Tiểu Ngư nhìn theo ánh mắt anh, lập tức cảm thấy sấm sét đầy trời, chẳng lẽ anh đẹp trai này đã có con gái sao? Chẳng lẽ hôm nay đến đây là mua nội y cho con gái?
Trần Dược Nhiên bước nhanh đến trước bộ quần áo kia, tiện táy chỉ một bộ áo quần có in hình Đô rê mon, nói:
- Cái này đi.
Tô Tiểu Ngư sửng sốt một chút, sau đó nhanh chân bước đến trước mặt anh, cầm lấy bộ quần áo kia, mở ra cho Trần Diệc Nhiên xem cười cười hỏi:
- Anh đẹp trai vừa ý cái này sao? Là cho con gái bao nhiêu tuổi mặc vây?
- Ừm.. Mười sáu...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/146484/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.