Phải công nhận khả năng diễn xuất biến hóa của Phương Thần ghê gớm, khi gắp một miếng cá chiên đưa lên môi Kiều Dung, bảo cô há miệng ra nào!
Cô cũng ngoan ngoãn để anh đút, sau đó bị chàng trai tinh ranh này đá nhẹ dưới chân ra dấu, cô lại phải vờ gắp thức ăn đút ngược lại cho anh.
Quán quân bơi lội còn chơi lớn, lồng tay vào tay cô nàng, nắm chặt. Phải nói sến rện tới nỗi Robert ngồi ăn mà cứ hắng giọng ho mãi. Chàng trợ lý vốn biết hai người đóng kịch trước mặt bà nội.
“Hai ngày nữa nội phải sang Úc, giờ hai đứa sống vui vẻ với nhau, nội cũng yên tâm rồi. Dung à, thay nội chăm sóc Cún Con nhé.”
Nhìn đôi mắt trìu mến của nội, Kiều Dung chỉ biết gật đầu, rồi nghe bà nói tiếp:
“Qua Úc, chắc nội sẽ nhớ hai đứa lắm, nên mỗi đêm cả hai nhớ call video nói chuyện với nội, được chứ? Nếu không, chắc già này cô đơn chết mất!”
Nghe nội yêu cầu vậy, Phương Thần lẫn Kiều Dung đều nhìn nhau, tự hiểu rằng nếu phải cùng video call cho bà thì có nghĩa, họ sẽ phải ở cạnh nhau giống hôm nay!
Nhưng vấn đề ở chỗ, cái chuyện họ sống chung nhà chỉ là giả bộ! Lý nào sau mỗi giờ làm việc, Kiều Dung phải bắt taxi đến tận đây?
“Nội à, con làm biên tập viên bận rộn, thường hay về trễ lắm…”
“Nội sắp làm phẫu thuật rồi, chẳng biết có qua nổi không, chỉ mong ngày ngày nói chuyện với hai đứa thôi, thế là khó lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngay-quan-quan-boi-loi-treo-len-giuong-toi/3731177/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.