Kiều Dung ngớ ra, có ngờ đâu chỉ qua một chương trình giải trí về ngôi nhà mà bà nội họ Phương đã tinh ý phát hiện ra điều bất thường! Bà cụ 70 tuổi, đầu óc lú lẫn lúc nhớ lúc quên thế nhưng lại vô cùng nhạy bén!
Giờ thì cô thấy khâm phục bà rồi! Đến thăm cháu trai ăn tối chỉ là cái cớ, chủ yếu là kiểm tra thực hư mọi chuyện.
Sao cô thấy hơi hối hận vì đã đồng ý giả làm hôn thê của Phương Thần, với một bà lão sắc sảo như nội anh, lỡ chẳng may để lộ ra điều gì thì chết thật!
Kiều Dung giật mình nghe Phương Thần nhắc đừng tắm lâu quá, liền vội đứng dậy rời khỏi bồn tắm. Lấy đồ từ trong túi giấy ra, cô ngỡ ngàng, trời đất ơi cái kiểu áo gì vậy nè?
Lúc nghe Phương Thần báo đến nhà ăn tối, cô gọi cho Hồng Lăng ra shop mua hộ một bộ quần áo để thay vì cô không kịp chạy về nhà lấy. Ban nãy gấp quá, cô chưa kịp kiểm tra thế là lấy đi luôn, giờ thì đứng hình với bộ đồ khó đỡ này!
“Phương Thần… anh có bộ quần áo nào để tôi mặc tạm không?”
Kiều Dung thỏ thẻ hỏi khiến Phương Thần cau mày: “Chẳng phải cô nói có mua quần áo để thay à? Nhà tôi làm gì có quần áo phụ nữ mà cho cô mượn?”
“Nhưng… nhưng bộ này kỳ cục quá.”
“Kỳ cục cái gì, thì cũng là một cái áo với một cái quần, cũng đâu thể thành quái vật được! Cô mau mau lên, Robert sắp chở nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngay-quan-quan-boi-loi-treo-len-giuong-toi/3731176/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.