“Cuối tháng hai, gió vẫn còn thấm cái se se lạnh của mùa đông nhưng ánh mặt trời đã lấp ló sự ấm áp của mùa hạ. Mùa đông lạnh lẽo và mùa hè nắng chói chang giao thoa tại thành phố này, một sự đối lập chưa từng có tại Luân Đôn.”
*
Tại nhà ga T2 của sân bay thành phố H.
“Sân bay chi mà vòng vèo túm lum rựa? Làm mình mọ mệt muốn chết!”
Một cậu trai mặc đồ thể thao rộng rãi trắng tinh khôi vừa dò điện thoại vừa bước đi thoăn thoắt, giọng anh mang nét khàn khàn nhưng không đục, vẫn còn chút gì đó trong trẻo của thiếu niên, khổ nỗi cứ liên tục thốt những từ địa phương ngọng nghịu khiến người đi đường liên tục ngoái nhìn.
Gương mặt phản chiếu trong màn hình hoạt bát mà sáng sủa, mái tóc đen phất phơ theo gió, cao ráo, vai rộng chân dài. Con trai ở tuổi này càng gầy càng toát lên sự bồng bột luôn hướng về phía trước.
Các dòng bình luận trên màn hình lướt lên thật nhanh.
[Nói gì vậy cha nội =))))]
[Ủa sáng nay mình dậy lộn đầu hả ta?]
[Chiều rồi lầu trên ơi …]
[Con tờ rym nào đang hót thế kia, nghe mà đau đầu giùm.]
Cậu trai uể oải trả lời: “Tiếng San Tây đấy.”
[Nói cho tròn vành rõ chữ xem nào, bác là người Thiểm Tây hay Sơn Tây?]
[Thiểm Tây thì thôi xin kiếu.]
[Người Sơn Tây mà điên lên thì khiếp lắm!]
[Nghe như lai Thiểm Tây với Trùng Khánh ấy.]
[Người Trùng Khánh kiểu: Bớ làng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-thanh-hoc-trieu-fan-cung-gheo-tui/2984155/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.