Cả mặt tường ở sảnh chính sân bay đều lắp kính từ trần đến sàn, ánh mặt trời chiếu vào gò má cậu trai, tôn lên đường nét góc cạnh của thiếu niên.
Anh chỉnh lại cổ áo, Tạ Lan phát hiện tay anh rất đẹp, khớp ngón tay rõ ràng, cổ tay nhỏ nhưng cực săn chắc.
Chủ nhân của bàn tay ấy lên tiếng: “Chuyển Wechat cho tôi hay sao?”
Tạ Lan do dự một hồi rồi đáp: “Tôi không dùng Wechat.”
“Còn Alipay?”
“Cũng chưa mở, điện thoại tôi hư rồi, cậu nói số tài khoản ngân hàng cho tôi đi.”
“Không có cả Alipay luôn á?” Anh chàng ngẩng phắt đầu, hỏi: “Thảo nào giọng cậu là lạ, cậu là người nước ngoài à?”
“Người Trung Quốc.” Tạ Lan đính chính ngay: “Mặc dù tiếng Trung của tôi không tốt nhưng quốc tịch vẫn là Trung Quốc.”
Cậu đang thấy rất phiền, cực kỳ phiền.
Máy ảnh y chang nhau, túi máy ảnh đi kèm y chang nhau, lại còn cùng thích treo trên cặp.
Mà thứ ban nãy kéo cậu là cái quỷ gì thế?
Tạ Lan dòm chiếc cặp mà người đối diện đang đeo một bên vai, có phụ kiện hình lá ngô đồng nhỏ móc ở khóa kéo, ngoài ra còn có một thứ trông như máy đánh trứng làm bằng dây kẽm bị hở một khúc, có lẽ đây chính là thủ phạm đã gây ra một loạt chuyện xui xẻo này.
Cậu trai cúi đầu nhìn theo ánh mắt của cậu, nhíu mày gỡ “máy đánh trứng” xuống rồi thì thầm: “Cái thằng gợi đòn Xa Tử Minh này!”
“Đây là gì thế?” Tạ Lan tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-thanh-hoc-trieu-fan-cung-gheo-tui/2984154/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.