Cũng không biết tại sao tên Lâm chó con đang yên đang lành lại muốn học vẽ thỏ, còn lấy chuyện này tra tấn Giang Bội ca ca.
Giang Bội ca ca thấy ta nghi hoặc, cười nói: "Gần đây A Lâm có được một thợ thủ công biết làm bình men lưu ly dát vàng, hắn muốn tự vẽ một con thỏ để người ta in lên bình sứ."
Chắc hẳn là món quà để lấy lòng Quý phi, tên Lâm chó con này cũng khá biết cách theo đuổi muội tử đó. Ta không khỏi kính nể, hơi gật đầu với Giang Lâm ở đằng xa.
Tình cờ, Giang Lâm cũng nhìn về phía bọn ta, ta thuận tay giơ ngón cái với hắn.
Giang Bội ca ca theo ánh mắt ta nhìn sang, không khỏi sững người, lẩm bẩm: "Người bên cạnh A Lâm là..."
Ta tốt bụng giải thích: "Là Quý phi, nữ thần của chó đần đó."
Giang Bội ca ca có vẻ trầm ngâm, đột nhiên ho dữ dội.
Ta luống cuống, vội vàng xoa n.g.ự.c vỗ lưng cho hắn ta.
Khó khăn lắm mới thở lại bình thường, Giang Bội ca ca khoát tay: "Không sao."
Ta yên lòng, ngẩng đầu lên thì thấy Giang Lâm đang đứng trước mặt bọn ta với vẻ mặt u ám.
"Nếu Đại ca đã không khỏe, chi bằng về phòng nghỉ ngơi đi."
"Có lý." Giang Bội ca ca gật đầu, vô tình hay cố ý nhìn về phía xa một cái, rồi chậm rãi bỏ đi.
5
Ta thấy trời dần tối, Quý phi vẫn đang phi ngựa bên bờ sông, không khỏi ngẩng đầu hỏi Giang Lâm: "Tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-hoang-hau-cung-muon-tu-chuc/3740096/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.