Trong cơn mơ màng cảm thấy có người bế ta lên giường, còn nằm xuống bên cạnh ta.
Ta mơ hồ nhận ra là Giang Lâm nên theo thói quen dịch người sang một bên nhường chỗ cho hắn.
Khi cung nữ thông báo Quý phi đến, ta vẫn đang gối đầu lên cánh tay Giang Lâm ngủ say sưa. Mãi đến khi nàng ấy đứng bên giường, ta mới mơ màng mở mắt.
Ta bật dậy ngay lập tức, luống cuống giải thích: "Không phải, ta và Giang Lâm không có gì hết, ngươi đừng hiểu lầm!"
"Có đấy." Giang Lâm từ phía sau véo mạnh ta một cái, từ tốn chỉnh lại vạt áo rồi nắm c.h.ặ.t t.a.y ta.
Ta sững người, rồi lập tức hiểu ra. Ta lại phải đóng vai công cụ, giúp Giang Lâm thể hiện tình cảm trước mặt Quý phi rồi.
Ta và Giang Lâm bình thường hiếm khi thân mật như vậy, giờ mười ngón tay đan chặt vào nhau khiến ta khá không tự nhiên. Dù Quý phi lạnh lùng không nói lời nào nhưng rõ ràng rất để tâm, ánh mắt lướt qua những ngón tay đan vào nhau của bọn ta.
Ta thầm vui mừng, có cửa rồi!
"A Lâm..." Ta vừa kéo dài giọng vừa ôm lấy eo Giang Lâm, đồng thời quan sát vẻ mặt ngượng ngùng pha lẫn ghen tuông của Quý phi.
Giang Lâm rất biết ý, nói với Quý phi: "Hôm nay thời tiết đẹp, trẫm và Hoàng hậu mời Thanh Nam Vương đến Lộc Uyển giải sầu, Quý phi cũng đi cùng nhé."
Quý phi đã đi rồi!
Quý phi lạnh lùng đó thực sự đã đi rồi!
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-hoang-hau-cung-muon-tu-chuc/3740095/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.