Trì Tích Đình quay sang nhìn Thẩm Chi Triết đứng bên cạnh.
Thẩm Chi Triết cũng không ngờ được tình huống này, sững sờ một chút rồi vội vàng chào: "Chào ngài Chử."
Cũng không biết là đang chào cháu hay chào ông.
Chử Nghiêu Niên không quan tâm lắm, gật đầu với Thẩm Chi Triết rồi nhìn sang phía Trì Tích Đình, nhanh chóng đánh giá một vòng rồi mỉm cười: "Chào Tích Đình, lâu rồi không gặp nhỉ."
Trì Tích Đình lén lút trao đổi ánh mắt với Chử Duật đứng bên cạnh, thấy Chử Duật bình tĩnh gật đầu với mình thì mới dám nhìn thẳng Chử Nghiêu Niên, ngoan ngoãn trả lời người lớn: "Vâng ạ, thưa ông nội."
Thẩm Chi Triết nghe Trì Tích Đình xưng hô như vậy với Chử Nghiêu Niên thì khá ngạc nhiên, nhưng mà nghĩ lại thì cảm thấy cũng không có gì không phù hợp, đành phải đứng im thin thít lắng nghe.
"Hình như gầy đi nhiều rồi đấy." Chử Nghiêu Niên nhíu mày, liếc một cái đã nhận ra Trì Tích Đình gầy hẳn đi, quay sang lắc đầu với Chử Duật bên cạnh rồi lại nói tiếp: "Trông chẳng có tí sức sống nào cả."
Trì Tích Đình mỉm cười trả lời rất tự nhiên, không hề lúng túng chút nào: "Khoảng thời gian trước con hơi chán ăn, bây giờ đỡ nhiều rồi ạ."
Chử Nghiêu Niên nghe vậy mới gật đầu, vì đang ở trong tòa nhà tập đoàn Chử nên không tiện nói thẳng về mối quan hệ của Trì Tích Đình và Chử Duật, chỉ bóng gió một câu:
"Làm gì có chuyện theo đuổi được rồi thì bỏ bê người ta như thế, phải quan tâm chăm sóc đi chứ." Chử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701383/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.