Chử Duật đứng im nhìn điện thoại.
Trì Tích Đình quay về phòng khách, thuận miệng hỏi một câu: "Anh ấy tìm em có việc gì thế?"
"Không nói gì cả." Chử Duật đưa điện thoại cho Trì Tích Đình, đợi Trì Tích Đình cúi đầu xuống xem thì mới nói tiếp: "Cúp máy luôn."
Trì Tích Đình khó hiểu nhìn Chử Duật: "Gọi nhầm à?"
Chử Duật thản nhiên: "Nhầm người nghe."
"Vâng." Trì Tích Đình dời mắt đi, một giây sau mới bừng tỉnh: "Ố ồ—— Anh vừa mới ló đầu ra cái là bị người ta cúp ngang luôn ha."
"Ôi chao, tổng giám đốc Chử nhà ta uy tín thiệt đó." Trì Tích Đình xán lại gần, ngứa ngáy chọc chọc vào mu bàn tay Chử Duật, cảm khái: "Giám đốc Thẩm sợ anh dữ vậy sao?"
Chử Duật không bày tỏ ý kiến gì, để mặc cho Trì Tích Đình nghịch ngợm, liếc nhìn cái điện thoại trong tay Trì Tích Đình rồi nhắc nhở: "Em gọi lại cậu ta đi."
Bình thường Thẩm Chi Triết vẫn hay nhắn tin, nếu đã gọi điện thì chắc chắn có việc quan trọng.
Bây giờ chuyện quan trọng nhất liên quan đến Trì Tích Đình chỉ có việc lên chính thức mà thôi.
Trì Tích Đình cũng nghĩ như vậy, Chử Duật vừa dứt lời là bấm máy gọi lại luôn cho Thẩm Chi Triết.
Chuông reo vài hồi mới có người bắt máy
Đối phương cảnh giác không lên tiếng trước.
Trì Tích Đình đợi hai giây, cuối cùng vẫn phải chủ động mở miệng: "Alô, giám đốc Thẩm ạ."
Thẩm Chi Triết khoa trương thở phào một hơi, giọng cũng thoải mái hẳn: "Hết cả hồn! Chu cha mạ ơi, lúc nãy cậu bị gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701381/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.