Chóp mũi quẩn quanh một mùi rượu thoang thoảng, vừa thanh đắng lại ngọt ngào.
Đầu óc Trì Tích Đình lại tiếp tục mơ hồ, tay chân không biết phải đặt vào đâu trong khoảnh khắc ôm lấy Chử Duật, do dự mãi rồi mới dám rón rén chạm nhẹ trên vai hắn.
Có lẽ vì còn có người ngoài, tay Chử Duật chỉ hờ hững đỡ nhẹ bên eo Trì Tích Đình rồi buông ra ngay.
Cái ôm giữa hai người chỉ kéo dài trong thoáng chốc.
Thẩm Chi Triết im lặng quan sát, sau đó quay đầu để ý đến vẻ mặt của Trần Ngạn Tri và Đoạn Chiêu Dịch bên cạnh, thấy cả hai vẫn đang vui vẻ hóng chuyện thì trầm ngâm một lúc rồi chủ động lên tiếng: "Rồi rồi, tiếp tục nào."
Bị Thẩm Chi Triết cắt ngang, Trì Tích Đình rụt tay khỏi vai Chử Duật theo phản xạ, lập tức thoát ra ngoài vòng tay hắn.
Trong cái khoảnh khắc trốn thoát ấy, Trì Tích Đình còn tinh mắt bắt gặp vẻ mặt tiếc nuối của Trần Ngạn Tri.
Trì Tích Đình: "......"
Tiếc cái gì mà tiếc hả ông cố?
Trì Tích Đình giả vờ bình tĩnh ngồi thẳng dậy, cố lờ đi cái cảm giác tim đập loạn nhịp lúc ôm Chử Duật ban nãy, tay chân hết co rồi lại duỗi chẳng biết làm gì cho hết ngứa ngáy, cuối cùng đành nâng ly rượu lên uống một ngụm lớn.
Động tác nhanh đến nỗi mọi người không kịp cản.
Thấy vành tai Trì Tích Đình đỏ lên trong tích tắc, Trần Ngạn Tri bối rối lẩm bẩm: "Toang rồi, quả này thì say đến bí tỉ."
"Đêm nay về không biết có đau đầu không đây?" Đoạn Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701344/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.