TrướcSau "Nếu anh bằng lòng tin tôi" Trì Tích Đình chần chừ rất lâu mới lên tiếng: "Có lẽ tôi..." Trì Tích Đình không nói hết câu. Chử Duật nhướn mày, đã đoán được ý của Trì Tích Đình. "Xuống xe trước đi". Chử Duật nói. Tim Trì Tích Đình thịch một cái, thầm nghĩ quả nhiên là vậy. Chử Duật dù sao cũng đã chinh chiến nơi thương trường nhiều năm, đầu óc toàn là sỏi sạn, làm gì có chuyện tin tưởng anh ngay được. Cơ chế tự vệ bằng cách trốn tránh lại được khởi động, Trì Tích Đình mím môi, thấy đối phương có ý từ chối thì lập tức thu mình, không cố gắng thuyết phục nữa, nhẹ nhàng rút tay ra khỏi mu bàn tay Chử Duật. Đang định mở cửa xe thì Chử Duật lại vươn sang nắm lấy cổ tay Trì Tích Đình, lực nắm rất nhẹ, không hề siết chặt, những ngón tay thon dài theo động tác trượt xuống một chút, đầu ngón tay cứ thế lướt từ cổ tay đến mu bàn tay Trì Tích Đình. Cảm giác tê nhẹ từ mu bàn tay thấm vào mạch máu, đi vào dây thần kinh, dần dần lan tỏa khắp tứ chi. Trì Tích Đình dừng động tác xuống xe, quay đầu nhìn Chử Duật. Chử Duật cúi xuống nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau, rồi lại ngước mắt lên, từ từ buông tay ra, nói: "Em trai cậu làm ở tổ nào?" Trì Tích Đình sững sờ. Hai người lần lượt xuống xe. Trì Tích Đình đứng một bên nhìn Chử Duật khóa xe, thấy Chử Duật quay đầu ra hiệu bảo mình đi theo mới chậm rãi bước lại gần, chần chừ một lúc mới nói: "Nó làm ở bộ phận vận hành back-end ạ" Chử Duật hơi nhướn cằm, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701336/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.