Tiểu Hồ gặp Chử Duật ở bãi đỗ xe thì còn sốc hơn cả Trì Tích Đình lúc nãy.
Trì Tích Đình thấy vậy thì trong lòng được an ủi thêm chút.
Tiểu Hồ nhìn chằm chằm Chử Duật vài giây, rồi lại ngơ ngác quay sang Trì Tích Đình, lén lút nháy mắt thắc mắc với anh.
Trì Tích Đình cũng hiểu được sự ngạc nhiên của Tiểu Hồ, thân thiện nhìn lại một cái, ý bảo tui cũng không biết gì cả.
Hai người cứ thế giao lưu bằng ánh mắt một lúc, dù không nhận được lời giải thích hợp lý nhưng giao tiếp kiểu vậy lại rất trơn tru.
Cho đến khi Chử Duật đứng cạnh lên tiếng.
"Có chuyện gì tôi không thể biết sao?"
Trì Tích Đình và Tiểu Hồ lập tức hoàn hồn.
Trì Tích Đình liếc nhìn Chử Duật, thấy hắn vừa nhìn hai người họ tương tác vừa bí hiểm cười.
"Không có gì ạ" Trì Tích Đình giải thích: "Chỉ là chút hỏi thăm thân thiện giữa giai cấp vô sản mà thôi"
Chử Duật: "...Vào đi"
Chử Duật mở cửa, bàn tay còn lại nhẹ nhàng đặt lên vai Trì Tích Đình, ra hiệu cho anh lên xe.
Trì Tích Đình vâng một tiếng rồi ngoan ngoãn trèo lên, vừa yên vị thì Chử Duật ngồi xuống ngay bên cạnh, giọng nói lành lạnh vang lên.
"Ký túc xá đã được duyệt rồi, ngày mai tôi đưa cậu đi xem"
Trì Tích Đình ngơ ngác, quay đầu nhìn Chử Duật.
Chử Duật không nhìn anh, vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên nhìn về phía trước, không thể hiện chút cảm xúc nào.
Trì Tích Đình hơi ngượng ngùng, im lặng một lúc rồi mới khách sáo nói: "Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701335/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.