Trì Tích Đình nhíu mày nói: "Tôi nhiều việc lắm, không rảnh"
Lý Hân cũng hơi bực mình, thấy Trì Tích Đình định đi thì đưa tay ra túm lấy theo bản năng, Trì Tích Đình lại tránh né ra mặt khiến giọng điệu cô ta càng thêm khó chịu: "Anh thì có việc gì chứ, mất mấy phút thôi thì chết ai?"
Trì Tích Đình: "Thế cũng tốt hơn là đứng đây nói nhảm với cô"
Mặt Lý Hân tối sầm lại: "Anh!"
"Anh không được đi". Thấy Trì Tích Đình không thèm để ý đến mình, Lý Hân cuống hết cả lên, nhấc chân đuổi theo. Chỉ là không biết vấp phải cái gì dưới chân, cả người cô ta đột nhiên mất thăng bằng, ngã bịch xuống đất.
Trì Tích Đình quay đầu lại nhìn.
Thấy Trì Tích Đình dừng lại, vẻ mặt Lý Hân thoáng hiện vẻ mừng rỡ, mở miệng định nhờ Trì Tích Đình đỡ đứng dậy, sau đó nhân cơ hội này làm rõ mấy chuyện đang lo lắng.
Thẩm Chi Triết gọi Trì Tích Đình đến phòng để làm gì?
Thẩm Chi Triết có tin mình không?
Nếu truy cứu trách nhiệm thì mình có bị ảnh hưởng không?
Đầu óc Lý Hân vừa hỗn loạn vừa mơ hồ, thấy Trì Tích Đình chỉ đứng im tại chỗ nhíu mày, đang định phàn nàn Trì Tích Đình không biết thương hoa tiếc ngọc thì thấy trên mặt anh thoáng qua một tia ngạc nhiên, giọng nói lanh lảnh pha lẫn khó hiểu vang lên:
"Cô làm gì đấy, công ty không cho ngủ dưới sàn đâu"
Lý Hân: "......"
?
"Ê....anh..." Lý Hân nhất thời á khẩu, ấp úng nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh, dường như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701331/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.