Ngày hôm sau Trì Hòa Viên không đến đón Trì Tích Đình nữa. Nhưng cũng chẳng vấn đề gì, hôm qua anh đã nắm rõ đường đi, đúng như kế hoạch ngủ thẳng đến 8 rưỡi mới dậy, sửa soạn qua loa rồi lên tàu điện ngầm đến công ty.
Thời gian được tính toán vô cùng chính xác, vừa đúng 9 giờ, Trì Tích Đình quẹt thẻ chấm công tại sảnh.
Không thừa một phút, không thiếu một giây.
Đây chính là phẩm chất tự giác của dân công sở.
Tuyệt đối không đi làm dư một phút nào.
Trì Tích Đình quen đường quen nẻo lên tầng 27, thế nhưng vừa bước ra khỏi thang máy đã lập tức cảm nhận được một luồng sóng ngầm căng thẳng đang dâng lên trong bộ phận.
Hành lang và phòng nghỉ đều vắng tanh.
Ngay cả phòng trà nước, nơi lúc nào cũng tấp nập người ghé qua tìm đồ ăn vặt giờ cũng không có ma nào.
Trì Tích Đình bấm bấm ngón tay rồi nhấc chân đi vào văn phòng nhóm C.
Bầu không khí bên trong càng khó hiểu hơn.
Mọi người đều ngồi tại chỗ làm việc, nét mặt nặng nề, thần sắc ủ rũ, nhìn màn hình máy tính được một lúc thì lại ngẩn ngơ như mất hồn, đến khi tỉnh lại thì lộ rõ vẻ hối hận.
Ngay cả dãy bàn của thực tập sinh hôm qua còn trống trơn thì giờ này cũng đã ngồi kín người. So với nhân viên chính thức thì trông họ còn căng thẳng hơn nhiều, thậm chí có người mặt mày bơ phờ như bị rút hết nhựa sống.
Trì Tích Đình không cần phải suy nghĩ cũng biết nguyên nhân là gì, có lẽ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701291/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.