Trì Tích Đình thả lỏng đầu óc một lúc lâu mới có thể quên đi nội dung của bài viết kia, chống cằm tiếp tục lướt Tiểu Hồng Thư.
Toàn là các bài review quán ăn hoặc công thức nấu ăn. Anh lưu một loạt bài, nghĩ bụng phải tìm cơ hội thử từng chỗ một mới được.
Ví dụ như nhà hàng Thanh Đình Hiên này.
Anh thật sự rất muốn đến ăn thử.
Nhà hàng nằm ngay gần tập đoàn họ Chử, không gian thanh lịch, thực đơn đa dạng, nguyên liệu chất lượng cao và ổn định. Ngoại trừ đắt ra thì không có khuyết điểm nào khác.
À không. Đắt chính là một khuyết điểm.
Trì Tích Đình đọc đánh giá một lúc lâu, càng xem càng rung động. Giằng co mãi, cuối cùng anh cũng cắn răng quyết định, tháng này nhất định phải đi ăn thử một bữa.
Có khổ gì cũng không thể để cái miệng mình khổ.
Đời trước chưa kịp hưởng thụ, đời này bù lại thì làm sao nào.
Thời gian lười biếng lúc làm việc luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã sắp đến giờ tan ca. Trì Tích Đình im lặng cả buổi chiều, hiếm hoi lắm mới có tin nhắn WeChat vang lên.
【Trì Hòa Viên】: Tôi phải tăng ca, hết giờ anh tự mà về
Trì Hòa Viên hiện đang là chuyên viên bảo trì hệ thống của bộ phận kỹ thuật. Đối với dân kỹ thuật mà nói, tăng ca là chuyện thường ngày, làm việc quanh năm suốt tháng đã thành lẽ hiển nhiên.
Công việc bảo trì hệ thống vừa vất vả vừa không được tôn trọng. Khi hệ thống hoạt động bình thường, chẳng ai nghĩ đó là nhờ công kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701290/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.