Nghê Lam gọi điện thoại cho Lưu Tống.
Bên Lưu Tống đang hỗn loạn, ông đã gọi hậu viện, người của mấy đồn công an lân cận nhanh chóng đuổi tới. Nhưng đám người lao xuống hoảng sợ rối loạn, còn có người bị mất khăn quấn, trần truồng vọt ra ngoài, những người xung quanh lại thét lên một trận, chạy tán loạn, ngã xuống còn bị giẫm lên.
Mấy cảnh sát hình sự cũng không thể làm như không thấy, vừa lưu ý tung tích Hồng Lôi vừa giúp đỡ dàn xếp cho mọi người.
Trong làn khói dày đặc, tầm mắt mọi người đều bị ngăn trở, tầm nhìn có hạn, Lưu Tống sai người đứng ngoài vòng tròn, lưu ý các loại xe cộ. Hồng Lôi nhất định phải có xe mới rời đi được.
Điện thoại vang lên, là Nghê Lam.
Lưu Tống nghe thấy Nghê Lam kể lại cực kỳ kinh ngạc: “Cô ta nói vậy? Kêu cô đi Phong Phạm?”
“Cô ta nói cô ta bị hãm hại rồi. Cô ta muốn nói cho tôi mọi chuyện, trên tay cô ta có chứng cứ.”
Lưu Tống suy nghĩ một chút: “Chúng tôi quả thực có tìm ra chứng cứ cô ta là Maria. Tôi không khuyến khích cô gặp mặt cô ta, có thể là bẫy. Dẫn dụ cô ra, sau đó Paul sẽ ra tay với cô. Bên này chúng tôi đang xử lý, chúng tôi đang vây bắt cô ta. Có kết quả tôi sẽ cho cô biết.”
Lưu Tống cúp điện thoại, đang tính gọi cấp dưới lại dặn dò vài câu, lại liếc mắt nhìn thấy một chiếc xe bên đường khởi động máy, lái xe mặc áo đen, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501278/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.