“Tôi muốn gặp Nghê Lam.” Lam Diệu Dương nhắc nhở bọn họ.
Lưu Tống nhìn thoáng qua Âu Dương Duệ, Âu Dương Duệ khẽ gật đầu: “Để cho anh ta gặp đi.”
Được, dù sao bắt La Văn Tĩnh cũng không cần nhiều người như vậy.
“Lão Tăng cậu giám sát nơi này, Âu Dương, cậu quen thuộc với La Văn Tĩnh, cậu dẫn người đi. Lam Diệu Dương, tôi dẫn cậu đi gặp Nghê Lam.” Lưu Tống rất nhanh ra chỉ thị.
Lam Diệu Dương không nói lời nào, anh hiểu rõ ý tứ Lưu Tống, ông cố ý muốn tách Âu Dương Duệ ra.
Mọi người nhanh chóng hành động.
Lam Diệu Dương lên xe Lưu Tống, Trâu Uý đi theo, nói là Viên cục dặn dò, có nữ cảnh sát quen biết Nghê Lam sẽ dễ nói chuyện hơn một chút.
Lưu Tống dẫn Lam Diệu Dương chạy về phía tỉnh, trên đường cảnh cáo trước với Lam Diệu Dương: “Gặp mặt thì được nhưng cậu không phải luật sư, quá trình gặp mặt của hai người chúng tôi sẽ giám sát, cũng sẽ ghi hình.”
Lam Diệu Dương ừ một tiếng, anh có chuẩn bị tâm lý, dù sao có thể gặp Nghê Lam là được.
“Hy vọng cuộc gặp mặt của hai người có thể hỗ trợ chúng tôi phá án.” Lưu Tống lại nói.
Lam Diệu Dương nói: “Không phải người thân gặp mặt sao?”
“Hy vọng người thân gặp mặt có thể trợ giúp chúng tôi phá án.” Lưu Tống lại nói.
Lam Diệu Dương nhếch miệng: “Các ông đối tốt với Nghê Lam một chút đương nhiên sẽ có trợ giúp.”
Lưu Tống tức giận: “Không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501237/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.