Âu Dương Duệ lập tức lấy điện thoại ra, lúc này mới nhớ tới di động của anh đã tắt máy.
“Đừng ở chỗ này.” Bonnie nói: “Cậu đi làm việc của cậu. Chuyện phía sau tôi sẽ nói rõ ràng với Lam Diệu Dương.”
Âu Dương Duệ hỏi: “Nếu muốn tìm ông…”
“Không cần tìm tôi, cậu cũng không có gặp qua tôi.”
Âu Dương Duệ ngừng một hồi, nhìn thoáng qua Lam Diệu Dương. Lam Diệu Dương lấy băng đạn ra trả lại cho anh. Âu Dương Duệ tiếp nhận, khẽ gật đầu: “Được, tôi chưa từng gặp ông.”
Âu Dương Duệ chạy vội ra ngoài, leo lên xe mình, rất nhanh chạy khỏi nơi này, chạy đến chỗ cách chỗ anh và Lam Diệu Dương dùng cơm không xa, anh gắn thẻ sim vào, một lần nữa mở máy, gọi cho Lưu Tống. Anh hỏi: “Chuyện nội gián thế nào rồi?”
Lưu Tống nói: “Tôi ở trong cục thành phố các cậu rồi, lão Tăng bọn họ ở chỗ này tra vân tay điện thoại kia nhưng trên đó sạch sẽ, một vân tay cũng không lưu lại. Cũng mở không ra, cần mật khẩu khởi động máy. Từ trong camera của cục tra ra hai người khả nghi, Quách Tuấn và Bành Hoa, tần suất hai người bọn họ đi vệ sinh và ra ngoài tương đối dài. Khoảng thời gian vừa lúc cậu từ sân bay rời đi. Hai người đều nói hôm nay bị tiêu chảy.”
“Quách Tuấn.” Âu Dương Duệ nói: “Là Quách Tuấn.”
“Là do trong danh sách cậu ghi lại, khi thẻ nhớ điện thoại Lam Diệu Dương bị cướp mở, Quách Tuấn và Liêu Tân đều không ở trong cục? Dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501236/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.