Trước khi Nghê Lam chạy tới đại sảnh đài lĩnh thưởng đã giảm tốc độ lại, sau đó dần dần chuyển thành đi bộ.
Bọn Phan Kính báo giờ dọc đường cho cô, trong lòng cô có tính toán.
Đạo diễn cũng lớn giọng tuyên bố trước ống kính: “Còn một phút.”
Dư thời gian rồi.
Trong màn bình luận reo hò ầm ầm.
‘Lam ca của tui!’
‘Quá cừ!’
‘Tự mình tạo bug tự mình phá!’
‘Cái gì mà tự mình tạo bug, rõ ràng là tiết mục thiết kế không hợp lý. Nếu không phải gặp được khách mời siêu như Nghê Lam, tiết mục này nghỉ cơm luôn rồi. Nhà sản xuất và đạo diễn phải cảm ơn người ta đi!’
Trong phòng đạo diễn tất cả mọi người đều đã bình tĩnh lại rồi, lúc đồng hồ đếm ngược chỉ còn 18 giây, Nghê Lam một bước bước vào trong đại sảnh lĩnh thưởng.
Tổng đạo diễn nhanh chóng xin lỗi khán giả: “Đúng là chúng tôi dự đoán không đủ tình huống, cảm ơn mọi người đã chỉ ra. Tiết mục kỳ sau chúng tôi sẽ cải tiến.”
Nghê Lam không biết màn cãi lộn trong bình luận và việc đạo diễn trút được gánh nặng. Cô bị nhóm bạn vây quanh đi vào đại sảnh lãnh thưởng.
Vừa mới đi vào liền thấy Lam Diệu Dương đang đứng trước sân khấu lãnh thưởng.
Anh mặc một chiếc áo khoác vest cách điệu màu xanh lam, mẫu thời thượng, nút áo được làm đặc biệt để trang trí, mái tóc vừa nhìn đã biết là chải chuốt tỉ mỉ. Ống quần thẳng tắp không thấy một nếp nhăn, giày da sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501190/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.