Tiếng lòng của Phan Kính được dân mạng nói ra trên bình luận rồi.
‘Vừa rồi xảy ra chuyện gì???’
‘Đây không phải là phát trực tiếp, đây là quay rồi thêm đặc hiệu.’
‘Mợ nó Mợ nó Mợ nó Mợ nó Mợ nó Mợ nó Mợ nó.’
‘Tôi muốn đập mấy người, mợ nó không thấy gì hết, ba người kia giờ sao rồi.’
‘Là giả là giả, đậu xanh rau má, mẹ nó sao có thể chứ!!!’
‘Có chỗ nào xem phát lại không vậy, không đợi được tới tối đâu aaaaaaaaaa, cho tui nhìn lúc nãy lại một lần đi, vừa rồi tui mới nháy mắt một cái.’
‘Tôi không xem nữa, mẹ nó, không xem nữa, tôi xem xem cái đám anti trước đó cứ nói Nghê Lam lòe người, gây chú ý đoạt ống kính nào, mặt mấy người có đau không? Mẹ nó, đứng ra cho lão tử xem mặt mấy người.’
‘Mẹ nó, bớt ồn ào nói tục, tình hình bây giờ sao rồi, Chương Văn Hiên Điền Lạc ai cũng bị thương, Nghê Lam thì sao?’
‘Nghê Lam không bị. Nghê Lam tránh sau cây vừa khéo có một camera, đạo diễn viết rồi. Trên người cô ấy không có vết đạn.’
‘Phấn đạn của đội A là màu xanh, đội B màu vàng, đội C là màu hồng phấn. Mấy người để ý màu sắc đi.’
Phan Kính ở trong phòng đạo diễn, điều kiện xem tốt hơn người khác rất nhiều, anh đi theo một trợ lý biên tập, “Đoạn vừa rồi có quay kịp không?”
Trợ lý biên tập còn có chút mê mang, tổng đạo diễn đã gầm thét: “Cảnh Nghê Lam song súng, ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501186/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.