Kỳ thật Lam Diệu Dương cũng chỉ vừa về đến nhà không lâu.
Xả nước tắm xong rồi, quần áo đều cởi rồi, chuẩn bị tắm một cái cho đã. Kết quả điện thoại reo, anh nhìn thì thấy là Nghê Lam nên nhanh chóng nghe máy, người trần truồng lại nghe được thông tin kích động như vậy.
“Không phải, em xâm nhập cái gì chứ, anh cấp quyền cho em! Em không thể bị bắt, muốn vào em cũng phải có thời gian chứ, tám giờ sáng mai em phải đi chụp hình với phỏng vấn có nhớ không?”
“Em chỉ thử thôi, em cần nghiệm chứng một số chuyện.” Nghê Lam nói: “Em cúp máy trước đây, làm sớm về nhà sớm, sáng mai còn phải đi chụp hình.”
“Em dám cúp hả.” Lam Diệu Dương tức hồng hộc.
Nghê Lam không dám.
“Nói mau, bây giờ em đang ở đâu!”
“Làm gì chứ?” Nghê Lam hỏi, nếu muốn ngăn cản cô thì cô sẽ không nói.
“Anh đi tìm em.”
“Em không cần cấp quyền, em chỉ thử thôi.”
“Em thử thoải mái, anh ngồi cạnh em, xem ai dám bắt em!”
“Ờ.” Nghê Lam thấy ấm áp trong lòng, cuộc sống buồn tẻ như vậy có người bên cạnh thật tốt. “Vậy sẵn tiện anh mang theo chút đồ ăn khuya được không?”
Lam Diệu Dương: “…”
Hai mươi phút sau, Nghê Lam và Lam Diệu Dương cùng vào phòng 2001.
Lam Diệu Dương hiểu rõ cô muốn làm gì, nói với cô đằng nào cũng chỉ là thử nghiệm một chút, vậy thì tìm một chỗ thoải mái, không cần phải như ăn trộm như vậy.
Nghê Lam cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3282719/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.