Bọn họ ở nhà một ngày rưỡi, chiều cuối tuần về Bắc Kinh, buổi tối Diệp Tây Thành còn phải tham gia tiệc cưới.
Bắc Kinh đang mưa, đã mưa cả một ngày, mưa vẫn rơi không ngớt.
Sau khi về đến nhà, Diệp Tây Thành thay quần áo sau đó thu dọn hành lý.
Bùi Ninh muốn giúp đỡ nhưng anh không cho.
Bên ngoài vẫn đang mưa ào ào, Bùi Ninh nhàn rỗi đâm ra buồn chán, đi lên sân thượng lấy cái thùng, “Vậy em đi xuống lầu hứng nước mưa.”
Diệp Tây Thành nhìn cô: “Em hứng nước mưa làm gì?”
“Tưới hoa nha, nước thiên nhiên giàu chất dinh dưỡng.”
“Đặt thùng xuống, hứng đầy anh gọi em.”
“Vâng.” Bùi Ninh nghe lời đáp.
Tất cả mọi thứ đều đã thu dọn xong, Diệp Tây Thành thay quần áo chuẩn bị đi dự tiệc, tiệc cưới tối nay có khả năng Hạng Dịch Lâm cũng sẽ đi, Bùi Ninh liền kiếm cớ nói hai ngày nay đi qua đi lại mệt, muốn nghỉ ngơi sớm một chút, anh cũng tùy ý cô.
Đeo đồng hồ xong Bùi Ninh vẫn còn dưới lầu, anh đi tìm cô.
Bùi Ninh đang đứng trước sảnh gọi điện thoại cho bà nội, hai ngày này bà nội nói chuyện với cô đều lặp đi lặp lại về mấy bức ảnh chân dung ở quê, cứ nhắc đến là nói không ngừng, nội dung mỗi lần nói đều giống nhau.
Bùi Ninh kiên nhẫn lắng nghe, thi thoảng còn phối hợp hai câu.
Đột nhiên bà nhớ ra: “Đúng rồi Ninh Ninh, con với Tây Thành ăn cơm tối chưa?”
“Chưa ạ, con cũng không đói, con đang ở dưới lầu hứng nước mưa.”
“Bắc Kinh mưa sao?”
“Vâng, mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/917782/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.