Vé của hai người là chập tối mới về thị trấn, Bùi Ninh tranh thủ thời gian nghỉ ngơi buổi trưa, vội vàng đến trung tâm thương mại, đi thẳng đến một cửa hàng chính hãng, chọn một kiểu dáng mà mình thích.
Chưa đến mười phút sau, cô từ cửa hàng chính hãng đó đi ra.
Vừa mới từ trung tâm thương mại ra thì nhận được điện thoại của Diệp Tây Thành: "Giữa trưa này em chạy đi đâu đấy?"
Bùi Ninh tìm một lý do vớ vẩn: "Ồ, em đi mua cho bà ít bánh, ở bên này có một chuỗi cửa hàng bán nhưng thị trấn không có."
Diệp Tây Thành: "Sao không nói sớm? Anh qua đó mua?"
Bùi Ninh: "Không cần. Anh dậy rồi sao?"
"Ừ, nửa tiếng nữa phải mở họp."
"Không sao, em về ngay đây."
Cúp điện thoại, Bùi Ninh tình cờ vào một cửa hàng nào đó mua chút đồ ngọt, sau đó lon ton chạy về Hoa Ninh, bên này tắc đường, cô chạy còn nhanh hơn cả ngồi xe.
Trước năm phút mở họp, cuối cùng cô cũng đến phòng họp, mệt chết mất...
Về quê đã là 11 giờ đêm, ông đã sớm ngủ, bà vẫn còn đang đợi bọn họ.
"Bà nội, sao bà vẫn chưa ngủ ạ? Không phải đã nói đừng đợi bọn con sao, bọn con cũng không phải họ hàng gì, sao bà còn đợi chứ." Bùi Ninh xoa trán bà, "Bà mệt không ạ?"
Bà nội cười: "Không mệt, nghe thấy bọn con về là vui đến không ngủ được."
Diệp Tây Thành nói với bà: "Bà ơi, chiều mai chúng ta sẽ về quê, con đi chọn quần áo cho ông và bà."
Bà hớn hở: "Bà đã chọn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/917781/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.