Dịch: Anh Đào.
Xoài phát hiện được bố bế còn thích hơn là ngồi xe, cô bé do dự một lúc, nhỏ giọng thương lượng với Tề Cận Châu: “Bố ơi, về sau bố đưa con đến trường bố cũng bế con đi có được không ạ?”
Bây giờ bé Xoài có yêu cầu gì Tề Cận Châu đều sẽ đáp ứng, nói được, anh đồng ý: “Về sau đi học tan học bố đều sẽ đi đón con, bế con về.” Bù đắp những gì đã nợ cô bé 6 năm.
Xoài lại thơm bố một cái: “Cảm ơn bố ạ.”
Đồng Gia Hòa đi đằng sau hai người, cô khó hiểu, có nhiều chuyện nói vậy sao?
Đến dưới lầu tiệm sách Tề Cận Châu không định đi lên, anh chỉ đi cùng Đồng Gia Hòa đến đây. Mấy năm nay cuộc sống của Xoài đều trôi qua trong tiệm sách, có lẽ đã chán từ lâu, anh muốn đưa Xoài đi chơi.
Nhưng cũng không thể tự tiện dẫn Xoài đi, vì vậy anh nói với Đồng Gia Hòa: “Anh đưa Xoài đến khu vui chơi chơi, buổi tối sẽ ăn cơm ở bên ngoài. Lúc nào em về thì gọi điện cho anh, anh sẽ đưa con về nhà.”
Những lời này nghe giống như con người, đâu ra đấy, cô nhìn vào ánh mắt mong đợi của Xoài, có điều vẫn lo lắng, dùng tiếng anh nói với Tề Cận Châu: “Xoài là m.ạ.n.g của tôi.”
Tề Cận Châu nghe xong trong lòng cảm xúc phức tạp, dùng tiếng anh trả lời cô: “Cho dù anh có là tên k.h.ố.n nạn cũng sẽ không c.ư.ớp Xoài từ chỗ em.” Lại nhân cơ hội bày tỏ tâm ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336147/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.