Dịch: Anh Đào.
Lúc Đồng Gia Hòa phản ứng lại Tề Cận Châu muốn làm gì cô liền nhét thẳng tờ CV vào trong lòng anh, cô muốn xé nó nhưng lại cảm thấy như vậy quá thô bạo.
Xem ra anh đã biết chuyện cô có con trước khi kết hôn.
Giọng Đồng Gia Hòa rất nhỏ: “Sau này đừng đến nữa, công việc mà anh muốn, kết quả mà anh muốn chỗ này không cho được anh.”
Chỗ này thỉnh thoảng lại có người qua lại, nói chuyện không tiện. Tề Cận Châu hỏi cô có thể ra ngoài nói chuyện không.
Đồng Gia Hòa cũng muốn nhân cơ hội này biểu hiện rõ thái độ của mình, nếu cứ tiếp tục làm phiền không ngừng như này chính cô cũng cảm thấy rất mệt.
Ở cuối hành lang dài, đến cả tiếng hít thở cũng vang vọng lại.
Giày cao gót của cô phát ra tiếng lộp cộp như thể giẫm lên trái tim anh.
Đồng Gia Hòa khoanh tay, đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài: “Tôi nhất thời không hiểu vì sao anh lại đột nhiên quay đầu ăn cỏ cũ, cũng có thể là gần đây nhàn rỗi không có việc gì, muốn tìm chút niềm vui? Nhưng bất kể là vì nguyên nhân gì thì đừng có như vậy nữa, không có ý nghĩa gì hết, cũng là dành cho tôi chút tôn trọng. Cái khác không nói, tốt xấu gì cũng từng ở bên nhau, tôi không muốn nháo đến mức không giữ được đường lui.”
Tề Cận Châu nhìn cô một lúc, nếu như là trước đây nửa câu anh cũng không giải thích, nhưng hôm nay lại rất kiên nhẫn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336142/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.