Dịch: Anh Đào.
Hôm nay Tề Cận Châu đã phá vỡ rất nhiều kỷ lục, bé Xoài đã mang đến cho anh cảm giác hồi hộp và kích động mà lúc yêu đương chưa từng trải qua. Buổi sáng lúc đợi bé Xoài ở nhà trẻ anh đã rất hồi hộp, anh sợ nếu như mình không phải người đầu tiên đến bé Xoài sẽ rất thất vọng.
Có thể khiến bé Xoài thích như vậy, trước giờ anh chưa bao giờ cảm thấy vinh dự như vậy.
Chờ cả một đêm kết quả lại thành ra như vậy.
Hôm nay anh còn phá vỡ kỷ lục, lĩnh hội được cảm giác bị tổn thương là như thế nào.
Nhìn thấy bé Xoài khóc lóc chạy xa, lần đầu tiên anh ta cảm thấy vô dụng lại không biết phải làm sao.
Kỷ lục thứ ba là vừa rồi anh ta đã xin nghỉ dài hạn.
Ông chủ của ngân hàng đầu tư, cũng chính là bố của Tưởng Dịch Sơ hỏi anh, nghỉ bao lâu?
Anh: Không biết.
Từ bước ra cánh cổng đại học lập nghiệp cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy sức cùng lực kiệt, đột nhiên không biết rốt cuộc mình bận rộn như vậy là vì cái gì.
Ngồi trong xe ngây ngốc một hồi lâu, Tề Cận Châu lái xe đến nhà họ Diệp.
Hai bé con nhà Bùi Ninh đã được hơn một tháng, ngoại trừ bà Diệp và bà cụ nhà họ Diệp còn có hai bà vú và hai bảo mẫu, ngoài ra còn có một chuyên gia dinh dưỡng phục vụ đặc biệt.
Dù nhiều người như vậy nhưng cảm giác ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-van-yeu-em/3336141/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.