Edit: Méo
Thư Trinh cầm lấy chậu tỏi, lông mi cong dài run run giống như cánh bướm.
Mái tóc dài được vén lên lộ ra vành tai gần như trong suốt. Chiếc cổ thiên nga trắng nõn mảnh khảnh.
Hoắc Trầm nhìn đến sững sờ, hồi lâu không nhúc nhích.
Qua một lát, cô gái nhỏ trước mặt ngẩng đầu lên, bộ dạng thập phần nghiêm túc, nói: "Tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt."
"Cậu có thể yên tâm."
Hoắc Trầm mỉm cười, gật đầu: "Tôi đau lòng nhất chính là đứa con trai này."
"Cô nhất định phải đối xử tử tế với nó."
Dừng một chút, Hoắc Trầm nói thêm: "Tôi sẽ luôn quan sát cô."
"Đúng giờ tôi sẽ tới kiểm tra, xem cô có ngược đãi trẻ em không."
Thư Trinh: "..." Cứ như chậu tỏi này là cậu ta hoài sinh 9 tháng 10 ngày không bằng.
Suy xét đến việc mình còn phải ở nhờ nhà người ta, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, Thư Trinh quyết định diễn trò cùng cậu.
Sống lưng cô thẳng tắp, vòng eo thon thả đến mức một tay có thể ôm hết. Thư Trinh nghiêm túc nói: "Trinh Bảo chấp nhận sự giám sát từ tổ chức."
Hoắc Trầm rũ mắt, nhìn cô gái nhỏ bộ dạng nói lời thề son sắt trước mặt. Có chút buồn cười, khóe môi hơi cong, không tự chủ được giơ tay vỗ nhẹ lên đầu Thư Trinh.
Mang theo ý sủng nịch.
Ngay cả Hoắc Trầm cũng không ý thức được mình sẽ làm ra hành động này. Cậu thấy cô gái nhỏ trợn tròn mắt hoảng sợ nhìn mình, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-se-cang-thich-em/2839213/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.