Edit: Méo
Thư Trinh im lặng, chú lùn...
Chú lùn?
Cô cúi đầu nhìn đôi chân dài của mình, cả người gần 2m mà cậu ta kêu chú lùn?
Ha ha.
Thư Trinh ngẩng cao đầu, nâng cằm cãi lý với Hoắc Trầm: "Tôi không lùn, tôi cao 1m62." Dừng một chút, bổ sung: "Hơn nữa tôi còn nhỏ, có thể cao hơn nữa."
Hoắc Trầm buồn cười nhìn cô một cái, ánh mắt quét qua người cô một chút, nói: "Phải không?"
Hơi dừng lại, cậu giơ tay sờ soạng chóp mũi, nói thêm: "Vậy thì tốt."
"Chúc tương lai cô có thể cao đến 1m8."
Thư trinh: "..."
Thư Trinh cảm thấy sống với người này hơn một tháng có khả năng giảm thọ.
Cô còn muốn sống lâu hơn nữa.
Lúc này Thư Trinh cảm thấy ngủ đại ngoài đường cũng không có gì không tốt, ít nhất sẽ không bị người làm cho tức chết.
Cô sợ mình sẽ phát điên, nhanh nhẹn lấy di động ra gửi cho [Kim chủ] một tin nhắn: "Anh trai, tìm được phòng ở chưa?"
Kim chủ: "Đang tìm, nhưng không kiếm được chỗ thích hợp. Haiz một tiểu thư kim chi ngọc diệp như em làm sao biết được tìm nhà khó thế nào. Sao vậy? Mới đó đã bị người ta đuổi ra khỏi nhà rồi à?"
Thư Trinh nhìn tin nhắn trên màn hình, trợn tròn mắt.
Quả nhiên, đàn ông đều không đáng tin!!!
-
Gõ xong tin nhắn, Hoắc Trầm đã đi cách xa cô một đoạn, đại khái là vì không nghe thấy tiếng vali kéo phía sau, cậu cũng lười quay lại, chỉ cất giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-mai-se-cang-thich-em/2839210/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.