Vương Dần Nhất phải mất một lúc mới hiểu được Miêu Húc và Chiêu Chiêu đang nói đến điều gì, không khỏi bật cười.
Anh ta gần như vỗ ngực đảm bảo với Chiêu Chiêu: "Đừng lo lắng, gen của nhà chúng ta rất mạnh, trong nhà hổ chưa từng có một người thấp bé nào. Dù bây giờ con đang đứng ở vị trí thứ ba, nhưng con nhất định sẽ vượt qua mọi người trong tương lai, cao nhất trong lớp."
Chiêu Chiêu nghe xong không hề vui vẻ chút nào, ngược lại bĩu môi ngồi vào bàn, cảm thấy ủy khuất.
Nếu biến thành con hổ lùn nhất trong tộc thì làm sao bây giờ?
Khi Chiêu Chiêu tưởng tượng mình có thể biến thành một con hổ nhỏ thấp bé, nước mắt đã đảo quanh hốc mắt.
Miêu Húc nhanh chóng nói: "Đừng gây áp lực cho con cái. Người thấp thì có gì sai? Anh hùng không đánh giá bằng chiều cao. Hãy nhìn đồng nghiệp của chú, cảnh sát Hùng, chỉ cao có 1m7, chú ấy chỉ hơn giới hạn chiều cao làm cảnh sát, nhưng bản lĩnh rất lớn đó."
Vương Dần Nhất nghe Miêu Húc nhắc tới Hùng Hùng, sắc mặt có chút kỳ quái nói: "Cậu ta, là tình huống đặc biệt."
Vương Dần Nhất suy nghĩ một chút, hỏi Miêu Húc: "Em đã thấy nguyên hình của cậu ta chưa?"
Miêu Húc ngơ ngác lắc đầu.
Vương Dần Nhất cười thần bí nói: "Nhìn thấy nguyên hình, em sẽ hiểu."
Sau đó dù Miêu Húc có hỏi thế nào, Vương Dần Nhất vẫn từ chối tiết lộ bí mật của Hùng Hùng, khiến anh cũng hờn dỗi ngồi trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ket-hon-chop-nhoang-voi-ho-tien-sinh/3329326/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.