Gần đây Miêu Húc luôn cảm thấy quái quái.
Trước kia mấy con vật nhỏ đều đi vòng qua anh, cơ bản không đợi anh tới gần đã chạy trốn rất xa. Nhưng mấy ngày nay anh tan tầm về lại thấy nhiều chó mèo trên đường.
1
Những con vật này trốn trong góc tường, Miêu Húc không rõ có phải chúng đang nhìn anh không.
Chắc là anh suy nghĩ nhiều rồi, sao lại có động vật chủ động tới tìm anh cơ chứ.
Nhưng gần đây có quá nhiều chuyện liên quan tới động vật, tần suất quá cao khiến Miêu Húc hoang mang.
Luôn cảm thấy IQ của mấy con vật này rất cao.
Miêu Húc tiếp tục xem lại vụ án trước đó, anh có thể bỏ qua lông chó và những con mèo thông minh quá mức, nhưng anh chỉ quan tâm đến một điều.
Ai đã bắt được những tên ẩu đả đó?
Có người trợ giúp sau lưng cảnh sát, nhưng án tử toàn quyền giao cho Hùng Hùng, anh muốn đi điều tra cũng không thể.
Cảnh sát Hùng lạnh nhạt kia cũng rất kỳ quái, rốt cuộc là từ bộ phận nào mà một việc nho nhỏ cũng kinh động đến văn phòng thành phố.
Cá tính Miêu Húc hơi tích cực, hiện giờ lại không thể biết được chân tướng khiến anh rất khó chịu.
Tình cờ anh bận một thời gian còn muốn điều chỉnh một số việc nên đã xin nghỉ phép.
Khi Miêu Húc tan sở về nhà, Vương Dần Nhất vẫn đang nấu bữa tối, bây giờ Chiêu Chiêu có thể leo lên ghế trước ngồi vào bàn ăn đợi anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ket-hon-chop-nhoang-voi-ho-tien-sinh/3329266/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.