Nói chuyện với chị xong, nó quay vào chụp ly sting trên tay con bạn đưalên hút một hơi mặc cho nhỏ la lối rồi ngồi im ru, chẳng còn hứng nóichuyện với mấy đứa bạn nửa. Từ đó cho đến khi bước vào giờ học chiều, nó vẫn mang cái bộ mặt lo lo đó, vẫn chưa biết nói làm sao để bà cụ chophép nó dần chị về thăm phòng, dù sao nó cũng không muốn làm mất lòng bà cụ vì không phải dễ để quyết định về đây sống. Nghĩ mãi cũng chẳng nghĩ được gì, toàn là lo lắng vớ vẩn linh tinh không đâu, làm cả buổi khôngbiết trên bảng cô giảng viên đang nói cái gì luôn. Rồi cũng tới giờ, lúc này cô cũng điểm danh xong nên nó cũng an tâm để cup trước một tiết đitiếp chị, đừng nói chút cuối giờ cô điểm danh thêm lần nửa là coi nhưxui nguyên ngày luôn nha. Chờ cô quay lên bảng nó quăng cuốn giáo trìnhcho thằng bạn giữ dùm rồi phóng luôn qua cửa sổ vòng trở ra cầu thangrời khỏi lớp học sau khi cười trừ một cái với cô Xuân ngoài căn-tin. Đira tới cổng ở phía xa xa đã nhận ra chiếc xe màu trắng quen thuộc củachị dừng ở một góc đường. Nó chạy xe lại gần, chị mở kính xe lú cái đầura xụ mặt.
- Đồ khó ưa.
- Gì nửa?
- Kiếm đường mệt muốn chết luôn nè.
- Trời đất. Liên quan gì nhox.
- Ai biểu ở chi tuốt bên này vừa xa vừa khó đi.
- Đổ thừa nửa.
- Không biết. Tại nhox hết.
- Ờ ngon…ai kiu không biết đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968130/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.