Về sau mới biết hôm đó chị đã đặt xe anh lái taxi trọn gói đến khinào hai đứa rời khỏi Đà Lạt thì thôi. Nhờ có anh lái taxi mà hai đứađược đến những nơi có nhiều cảnh đẹp, đồ ăn ngon mà không phải ai cũngbiết. Đến tối lại quay trở về caffe ngắm nhìn đường phố. Hôm nay khôngphải không thích đi quán caffe quen thuộc ấy, chỉ là chị muốn ngồi ngắmnhìn đường phố chợ Đà Lạt, hôm nay có cả những người vẽ chân dung, nhưng nghệ sĩ làm bong bóng bay, kẹo bông, ảo thuật…mọi thứ đều đầy màu sắc,nhộn nhịp vô cùng. Nó và chị ngồi một quán caffe nằm trên cao nhìn xuống bên dưới đường, nó thích kiểu caffe này, đúng chất caffe phố núi, cònvới chị thì ngồi caffe lưng chừng con dốc kiểu chẳng khác nào cảnh trong phim Hàn, mà con gái thì đa số ai không cuồng phim Hàn.
- Nè! Nhìn thấy mấy chú họa sĩ vẽ đẹp nhỉ? Vậy có người học vẽ, vẽ được tới đâu rồi hay là chán bỏ qua một bên đó?
- Ai nói! Chị vẽ đẹp hơn nhiều. Đừng có xỏ xiên!
- Chứ dạo này có thấy ra đời tác phẩm nào đâu?
- Có mà, về SG chị sẽ cho nhóc coi. Đẹp miễn chê.
- Tự tin ơn!
- Chứ sao! Chị biết mình là ai mà?
- Ai là ai!
- Là nữ hoàng xinh đẹp chứ ai.
- Lãng nhách! Tự nhiên nữ hoàng liên quan gì tới vụ vẽ.
- Thì chị là nữ hoàng biết vẽ chứ sao hihi!
Nó bật cười, cứ nói chuyện kiểu này tới sáng chắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-qua-da-tung-my-life/1968088/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.