Hải Đồ ở đằng kia vẫn đang nhập tin nhắn, đợi một lát thì một đoạn văn nhảy ra, mà nó đi theo đúng cái hướng đi khó nhất hắn nghĩ ra được không chệch bước nào.
Kỳ Khiêm lập tức đứng dậy khỏi ghế, vì động tác quá nhanh nên hơi mất thăng bằng, thế là va phải cái chân bàn phía trước.
Hắn chống tay lên bàn để giữ thăng bằng, chẳng thể kiên nhẫn mà đọc tin nhắn của cậu nữa, bấm luôn gọi video.
Một lát sau mới kết nối được cuộc trò chuyện, người đầu dây bên kia đặt điện thoại cố định trên mặt bàn, còn cậu thì ngồi trước bàn, trông mặt có vẻ cực kì gượng gạo, mắt nhìn lên xuống nhưng kiểu gì thì kiểu nhất định không dám nhìn thẳng vào màn hình.
"Hải Đồ, nhìn anh." Giọng Kỳ Khiêm nghe hơi chút nặng nề, người trong video bị hắn dọa sợ đến nỗi giật mình một cái, cẩn thận từng li từng tí một liếc mắt nhìn hắn.
Hắn gõ tay lên mặt bàn một cái theo thói quen: "Anh muốn em giải thích mọi việc, chứ không bảo em biên soạn nên một câu chuyện thế này."
"Em không biên soạn, em nói thật mà!" Bản thân mình sợ hãi vì không dám thừa nhận là một chuyện, nhưng nói ra mà bị người khác nghi ngờ lại là một chuyện khác.
Hải Đồ cũng không còn nỗi chột dạ khi làm chuyện xấu mà bị người ta phát hiện như lúc nãy, cậu đứng lên, cãi lại với vẻ hơi kích động một chút: "Nếu những điều em nói không phải sự thật, thì tại sao anh lại không tìm được chỗ đó chứ?"
"Đó là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-nay-cung-khong-ba-khi-trac-lau/588530/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.