Hải Đồ ném điện thoại qua một bên, lại rúc vào trong chăn, còn trùm lên qua cả đầu.
Hay là coi như chưa đọc được tin nhắn nhỉ? Dù sao thì ít ngày nữa Kỳ Khiêm cũng về ngay được.
Cậu nghĩ, trốn được ngày nào thì hay ngày đó, ít nhất cũng có thể nhân lúc hắn chưa về ăn chơi thoải mái một chút.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Hải Đồ cảm thấy mình như được sống lại, cậu ngồi dậy từ trên giường, sau đó nhoài người cẩn thận mà mò về cái di động của mình, sau đó mở màn hình, đưa nó ra xa rồi mới dám nhấn nút trả lời.
Trả lời đến tận khi khung chat chuyển sang trang sau, đảm bảo chính cậu sẽ không liếc mắt một cái là thấy cái tin nhắn kia mới thôi!
Hải Đồ hạ quyết tâm trong lòng, hôm nay sẽ không nhìn vài Wechat một giây nào hết, sau đó sẽ giả bộ là app bị trục trặc nên tin nhắn bị trôi tuột đi tận Mô ri xơ không có đường về.
Càng nghĩ càng cảm thấy cách này đúng là đầy triển vọng, cậu đúng là không thể thông minh hơn được nữa!
Cậu diễn viên trẻ tuổi được hưởng thọ thêm mấy hôm sung sướng mà giang hết chân tay nằm trên giường, sau đó nhảy xuống, vừa hát vừa đi vào phòng tắm, xịt kem đánh răng sau đó đánh răng, lại còn vừa đánh vừa rung chân.
Cậu đánh răng được một nửa thì ngưng bặt cái hành động rung chân của mình lại, Hải Đồ sững sờ với cái miệng đầy bọt kem đánh răng, trợn tròn mắt với một mình khác trong gương.
Thế thì sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-hom-nay-cung-khong-ba-khi-trac-lau/588529/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.