Thịt nướng, rượu, âm nhạc... ánh trăng bị ánh đèn đường làm nhạt đi như bát nước loãng, treo lơ lửng giữa trời, khiến cảnh núi non khe suối trước mặt trông như bước ra từ thần thoại.
Tựa như mảnh đất này từng dưỡng thành yêu linh, linh khí lững lờ vờn quanh trong không trung. Vậy mà giữa tiếng pháo hoa rộn ràng, lòng người vẫn dễ dàng rung động.
Linh hồn được gửi gắm nơi đây, chầm chậm thấm nhuần, gột rửa mọi bụi bặm thế gian, cuối cùng sáng tỏ, tinh khôi.
Tiệc tàn khách tan, ai về phòng nấy.
Mồ hôi vẫn còn vương trên làn da, nàng lại một lần nữa bước vào làn nước ấm đang bốc hơi nghi ngút. Trong làn hơi nước lãng đãng, nàng nhẹ nhàng đưa đốt ngón tay cuối cùng vào dòng nước nóng, như thể kéo gần khoảng cách với người mình yêu xuống mức âm.
Có người từng nói, động lòng trước rồi mới đ*ng t*nh là một kiểu đánh cược—lướt qua bản chất thật sự của một người, trong cuộc hoan lạc ngắn ngủi lại tưởng mình đang chìm đắm trong chân tình.
Phần lớn thời gian, con người nên tỉnh táo và tránh xa điều đó, bởi lạc thú có được như thế thường mong manh và khó nắm bắt, càng không thể trường tồn.
Giống như uống rượu độc để giải khát.
Thế nhưng, luôn có những ngoại lệ. Sẽ có một mùa hè đợi chờ ở nơi nào đó. Sẽ có một lần định đi đường tắt, lại vô tình sa vào một cơn mất kiểm soát đầy đắm say. Sẽ có một chuỗi những lời dối trá đẹp đến khó tin bị buộc thành câu chữ.
Sẽ có một người—không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4678038/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.