Khu chung cư về đêm tĩnh lặng, tiếng xe và tiếng bước chân lướt qua đặc biệt rõ ràng.
Gió lạnh từng cơn, mây che khuất cả vầng trăng.
Nếu không phải vì chuyện này, Vân Hồi Chi giờ này đã ngủ say, ngày mai sẽ theo kế hoạch ra ngoài hẹn hò cùng Sở Nhược Du.
Nhưng hiện tại, cô có chút mệt mỏi ngồi ở đây, bịt tai lại, dùng sự trêu đùa để che giấu cảm xúc.
Sở Nhược Du bị cô làm cho bật cười, nhẹ giọng nói: "Chị không cắn em, hôn em một chút."
Rất có ý muốn đóng dấu, để chuyện này qua đi.
Vân Hồi Chi nói thật: "Em không muốn hôn."
Sở Nhược Du vẫn còn cười: "Vì đang ở bên ngoài à?"
Nói xong nàng đánh giá vẻ mặt của Vân Hồi Chi, nụ cười chậm lại, "Hay là vì, chuyện của chị ấy?"
Vân Hồi Chi lắc đầu, rồi lại gật đầu.
Mâu thuẫn đến mức sắp tự thắt mình thành một sợi dây thừng.
Sở Nhược Du đành phải bình tĩnh lại, tiếp tục câu chuyện dang dở của hai người, giải thích thêm một lần nữa: "Chị không cố ý chạm vào chị ấy, ôm lại càng không thể, em đến rồi chị đã giao hết cho em, em còn ôm nhiều hơn chị nữa là..."
Vân Hồi Chi hoảng sợ nhìn vào mắt nàng, bị lời này dọa cho giật mình.
Sở Nhược Du lập tức nói: "Không có trách em. Cảm ơn em tối nay đã đến, nếu không chị sẽ rất mệt, chị thật ra vừa nhìn thấy em đã rất vui rồi."
Chẳng qua sắc mặt Vân Hồi Chi không tốt, nàng cũng bỗng nhiên nghĩ đến những chuyện không vui, nên vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/4678026/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.